Kalling
Age : 28
Join date : 02/09/2009
Tổng số bài gửi : 53
Đến từ : Da` Nang
|
Tiêu đề: lov3....!!!!! Mon Sep 28, 2009 8:08 am |
|
|
Chưa bao giờ tin là hai màn hình vi tính lại có thể cách nhau hàng nhìn kilomet. Chưa bao giờ tin là giữa hai người gọi nhau yêu thương chẳng hề có thương yêu... Chưa bao giờ tin là bản thân không được tin tưởng. Chưa bao giò. Chưa từng. Thật đấy... Nhưng sao vẫn tự động thấy đớn đau trong lòng??? Có một ngày nước mắt vị mưa non, Còn mặt trời là cô đơn lạnh lẽo. Giọt buồn cũ vô tình tôi đập vỡ. Thương yêu già sẽ vẫn níu kéo nhau?
Có một ngày giọt nắng vị đau thương, Còn mặt trăng là hàng nghìn lửa cháy. Câu yêu cũ cố tình tôi bỏ nữa. Anh vẫn hiểu dù chỉ có "tôi"-"anh"? Chưa bao giờ tôi là người bình thường... Đôi lúc tôi khó chịu cả với bản thân chính mình, với tất cả moị người... chỉ vì một người. Đôi lúc tôi vui vẻ với tất cả mọi thứ trên thế giới này, moị thứ - không sót một thứ nào. Cũng chỉ vì một người. Chỉ vì ...
Yêu [enter] Nhớ [enter] Thương [enter] [enter] [enter] ... [enter] [lâu lắm rồi chưa có ] ...hiểu mà? đôi lúc chỉ cần dỗ dành... Nếu em giữ được yêu thương trong nhau như là xưa cũ. Em sẽ lại đến bên và trao chúng nhẹ nhàng. Như chuá đứng trên cao, trông xuống em hiền từ. Nếu em sẽ lớn lên từng giờ, từng ngày một. Em cũng vẫn yêu hiền từ, trong vắt như ngày đầu ta giữ được nhau... Nhưng rồi moị thứ sẽ vẫn như ngày xưa? Ngaỳ qua ngaỳ, giờ qua giờ. Em lớn lên và em lại làm một điều gì đó mới mẻ, lạ lẫm. Như lên 6 em bắt đầu đi học. Đủ lớn để có thể nắm tay cha vào tận lớp, nhưng cũng đủ bé để khóc thầm cho nỗi nhớ và sợ sệt. Như lên 10 em bắt đầu biết chẳng có gì là mãi mãi. Bạn bè 5 năm, cũng như moị thứ đến lúc naò đó cũng sẽ chấm dứt cho thứ khác bắt đầu. Như lên một tuổi nào ấy, em bỗng tìm thấy yêu thương. Lúc đấy, em cũng bắt đầu biết vỡ, biết cười một mình, biết noí yêu một người naò đó hơn đưá bạn thân nhất.
Và hình như cũng từ lúc đó. Em bắt đầu tìm kiếm hạnh phúc. Như con dã tràng, em nhặt nhạnh từng chút, từng chút đến những phút cuối đời. Chờ đợi, đôi khi cho một điều không thể có. Em quên đi rằng bản thân mình tự là hạnh phúc ... là hạnh phúc của mẹ cha ngày chào đời. ... là hạnh phúc của chính mình khi cảm giác lớn khôn từng ngaỳ. ... là hạnh phúc của một ai đó. Biết, có, đừng cãi!
Dù gì, em vẫn sẽ sống... Hoa hướng dương cần mặt trời, nhưng em thì không. Em chỉ cần anh cho những yêu thương...
---
...vẫn ở đấy ...vẫn ở kia ...vẫn ở nọ ...vẫn ở bên trái ...vẫn ở bên phải ...vẫn ở trên ...vẫn ở dưới Có một vaì người vì yêu thương có thể làm tất cả moị điều. Có một vài người chẳng làm gì cho yêu thương mà chỉ lặng lẽ yêu, yêu, yêu... dù yêu thương có ở đó, ở đấy, ở xa xa, ở vô cực.*Cố tình viết dài cho một người đừng đọc* |
|