Class 8/4
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Class 8/4

Forum cua member 8/4 Nguyen Hue school
 
Trang ChínhPortalLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

Gửi bài mới Trả lời chủ đề này
Kalling

Kalling


Age : 28 Join date : 02/09/2009 Tổng số bài gửi : 53 Đến từ : Da` Nang

Khoảng lặng Vide
Bài gửiTiêu đề: Khoảng lặng   Khoảng lặng I_icon_minitimeMon Sep 28, 2009 8:02 am

Em buồn thì tôi nào có vui. Tôi hiểu cảm giác một mình lang thang buồn và cô đơn đến chừng nào. Chẳng cần em nói mà chỉ cần nhìn em tôi cũng biết rằng em đang sống như thế nào và tôi cũng buồn nhiều như thế nào...
"Anh đã ngủ chưa", tiếng tin nhắn vang lên và dòng chữ hiện ra...

Dừng lại và đọc nó, vẫn cảm giác ngày nào, vẫn mong chờ và hồi hộp...

Em nói em buồn và hay đi dạo một mình...

Em buồn thì tôi nào có vui. Tôi hiểu cảm giác một mình lang thang buồn và cô đơn đến chừng nào. Chẳng cần em nói mà chỉ cần nhìn em tôi cũng biết rằng em đang sống như thế nào và tôi cũng buồn nhiều như thế nào...

Em buồn nhưng tôi không thể ở bên em, không cho phép mình động chạm đến cuộc sống của em đâu. Không được phép đâu, em biết không...

Nỗi buồn của em có giống tôi trước đây không nhỉ? Trước đây tôi hay lang thang một mình, đi đến những nơi mà tôi cũng không biết, đi đến khi tôi cảm thấy không còn đi được nữa, đói và khát tôi mới thấy mình cần phải ăn để ngày sau còn sống và đi tiếp chứ... Tôi đi trong cô đơn và sự chán chường... Còn em, tôi chỉ biết em buồn. Em buồn vì điều gì hay buồn vì ai thì tôi cũng không được phép biết đến và động chạm đến. Không phải vì tôi vô tình hay đã quên quá khứ mà vì bây giờ người chia sẻ niềm vui hay nỗi buồn đó phải là người khác chứ không phải tôi...

Tôi đã định sẽ không nhắn tin hay gặp gỡ em làm gì. Nhưng từ đâu và không hiểu vì sao tôi lại gặp em và điều đó làm những ngày vừa qua của tôi chìm trong suy nghĩ, nỗi buồn và nước mắt... Em ở đây, trước mắt tôi, vẫn là em ngày nào nhưng giờ sao xa xôi quá... Tôi chẳng thể thảng thốt mà nói rằng "Em! Em gầy và tiều tuỵ quá"...

Đôi mắt trũng xuống và thâm quầng của em đã nói cho tôi tất cả. Cảm xúc tình yêu dành riêng cho em vẫn chảy và sống mãi trong con người tôi. Yêu em, tôi yêu em nhiều quá và xen lẫn vào đó là nỗi thương yêu vô bờ... Em ơi có biết!

Khung cảnh quán Coffe 4 tháng trước không có gì thay đổi, vẫn nơi đây và chỗ ngồi này. Chỉ khác rằng chúng ta ngồi đây nhưng cảm giác xa như một vòng trái đất vậy. Nhiều lần cố gắng nhìn sâu vào đôi mắt em, đôi mắt mà tôi từng yêu nhất nhưng tôi lại nhanh chóng quay đi. Tôi sợ mình lại yếu đuối khi nhìn vào mắt em, quay đi để nước mắt chảy trong lòng, chảy ngược vào ngóc ngách trái tim tôi...

Không hiểu sao tôi lại trách em nhiều quá, trách mà không biết rằng em đang cần một người bạn chia sẻ chứ không phải một người đang lôi móc quá khứ... Xin lỗi em nhé, vì anh lúc nào cũng vậy... bên em anh lại là anh của ngày xưa... lại nói thật nhiều... lại trẻ con quá...

Đừng trách nhé em và anh cũng vậy... Quá khứ qua rồi và anh cũng không trách em đâu... Duyên trời không đưa ta đến với nhau thì cùng chúc phúc cho nhau... Anh biết, mỗi lời trách cứ của anh làm em buồn nhiều lắm. Nhưng đó lại là sự câm nín của trái tim và sự tiếc nuối khôn cùng của anh...

Embarassed
Về Đầu Trang Go down
http://vn.myblog.yahoo.com/mink_boy96

Khoảng lặng Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.
* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.
* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài
Permissions in this forum: Bạn không có quyền trả lời bài viết
Class 8/4 :: 

☼ Xã stress ☼ Entertaiment

 :: 

-‘♥’- Kết Duyên - Tơ Hồng -‘♥

-
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất